dạo gần đây, mình cảm thấy mệt mỏi vô cùng, căng thẳng cực độ, bài tập và công việc cần làm cứ ngổn ngang, nhiều đến độ không biết nên làm cái gì trước cái gì sau,
lại chuyện bạn bè, chẳng thời gian đâu mà nói chuyện, nhiều lúc biết họ giận, nhưng mà thật sự k muốn nói chuyện trong khoảng thời gian này. cảm giác nói chuyện hời hợt vì còn phải làm việc,
mình chẳng muốn kêu ca than vãn với ai vì mình hiểu họ cũng chả giúp đk gì mà lại còn cảm thấy chán lây, thế là thôi, cứ giữ trong lòng bao căng thẳng mệt nhoài đến trĩu lòng...
thi thoảng chỉ muốn về nhà, nói chuyện vs mọi người, với mẹ, với em gái rồi kệ cả thế giới bộn bề kia, mà chả có thời gian
từ ngày đi học, về nhà ít hơn, nói chuyện với mẹ cũng ít,,,, cũng nhớ nhà, thương nhà lắm chứ
ở đây lắm lúc cũng tủi thân, nhất là lúc áp lực như vầy, chỉ muốn khóc thôi,,,
viết đến đây nước mắt nó cũng tự chảy ra rồi mới lạ chứ
haizzzzzzzzzzzzzzz
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét